THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ

THÀNH CỔ QUẢNG TRỊ

THI VÂN YÊN TỬ

SỚM CHIỀU DU NGOẠN CÙNG MÂY NÚI
HOA TRÁI QUA NGÀY TA VỚI TA

Thứ Năm, 10 tháng 12, 2009

CIA có kế hoạch di cư 2 triệu người miền Bắc vào Nam năm 1954

Người thành cổ Quảng trị

Tướng tình báo Mỹ Ét-uốt Len-xơ-đên, một chuyên gia về chống nổi dậy, có công lớn giúp dựng lên chính quyền Ngô Đình Diệm cực kỳ tàn bạo với luật 10-59 ở Nam Việt Nam. Người đứng đầu cơ quan CIA Mỹ ở Sài Gòn, đã sử dụng nhiều thủ đoạn để kích động, lôi kéo người miền Bắc di cư vào Nam, thực hiện âm mưu chia cắt đất nước Việt Nam thành hai miền, phá hoại Hiệp định Giơ-ne-vơ 1954 về Việt Nam. Xê-xin B.Cu-rây, tác giả cuốn sách “Ét-uốt Len-xơ-đên, người Mỹ không thầm lặng” đã trình bày khá rõ một số thủ đoạn của Len-xơ-đên và các cộng sự trong phần lược dịch dưới đây:
Ngay sau khi Điện Biên Phủ thất thủ, trung tá tình báo Mỹ, Ét-uốt Len-xơ-đên, đang làm cố vấn cho Tổng thống Phi-líp-pin thì nhận được lệnh của A-len Đa-lét, giám đốc CIA, phải đáp máy bay đi ngay Sài Gòn nhận nhiệm vụ. Chỉ sau vài tiếng đồng hồ, Len-xơ-đên đã rời Ma-ni-la bằng chiếc thủy phi cơ của đại đội không quân số 31 thuộc căn cứ không quân Cờ-lác. Đó là ngày 1-6-1954. Mệnh lệnh ghi: Giao cho Len-xơ-đên làm trợ lý tùy viên không quân làm việc tại sứ quán của Mỹ ở Sài Gòn. Nhưng đó chỉ là vỏ bọc, còn nhiệm vụ thực của Ét-uốt Len-xơ-đên là nặn ra một Chính phủ có thể tranh đua và chống lại Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa của Hồ Chí Minh. Len-xơ-đên đã tổ chức ra một nhóm giúp việc được biết đến với tên gọi là phái bộ quân sự của Mỹ tại Sài Gòn và hoạt động dưới sự chỉ đạo của CIA. Nhiệm vụ của các nhân viên CIA ở đây là giúp người miền Nam chống lại mạng lưới cơ sở hạ tầng và các du kích vũ trang của Việt Minh còn cài lại. Người Mỹ đã hy vọng Len-xơ-đên có thể tổ chức ra và kiểm soát được một chính phủ cai quản vùng nam vĩ tuyến 17.
Hà Nội đã phản ứng một cách gay gắt trước những đề án của Len-xơ-đên. Một tài liệu lịch sử chính thức của Việt Nam lúc đó đã tố cáo rằng: “Dưới sự bảo trợ của Mỹ, một âm mưu nhằm chia cắt đất nước Việt Nam đã được hình thành... Bằng mọi thủ đoạn lừa dối và tha hoá con người, Mỹ đã dựng lên một chính phủ bù nhìn (ở miền Nam) bao gồm các phần tử phản động bị nhân dân Việt Nam căm ghét nhất.. ông chủ thực sự của nước này là các cố vấn Mỹ, như Len-xơ-đên, người phụ trách lực lượng cảnh sát mật.”
Len-xơ-đên khuyến khích càng nhiều người miền Bắc di cư vào miền Nam càng tốt, không để cho Chính phủ Hồ Chí Minh mạnh thế hơn về so sánh dân số trong cuộc bầu cử theo kế hoạch sẽ diễn ra vào mùa hè năm 1956. Len-xơ-đên hết sức bực mình vì cả Diệm và những người xung quanh đều không biết phải làm gì. Diệm cho là sẽ có khoảng hơn 10 ngàn người rời miền Bắc. Các nhân viên của cơ quan viện trợ phát triển Mỹ (USAID) cũng dự tính khoảng chừng ấy người. Hội Hồng Thập tự chuẩn bị lượng bông băng chỉ đủ dùng cho vài ngàn người. Các nhà chức trách Pháp chỉ lên kế hoạch chuyên chở cho hơn 30 ngàn người, hầu hết là địa chủ và doanh nhân... Len-xơ-đên cho rằng cần phải thuyết phục khoảng hai triệu người di cư vào Nam để cân bằng số dân giữa hai miền Nam-Bắc.
Len-xơ-đên chia đội của mình thành hai bộ phận, một do thiếu tá Coóc-nên (Conein) phụ trách công việc người tỵ nạn ở miền Bắc, bộ phận còn lại do Len-xơ-đên phụ trách giải quyết những công việc khác... Công việc giám sát dòng người tỵ nạn ở miền Bắc chỉ là bình phong cho Coóc-nên và nhân viên dưới quyền của ông ta. Công việc chính gồm hai phần: phát triển một tổ chức bán vũ trang ở miền Bắc, ém sẵn và sẵn sàng hành động khi quân Pháp rút hết và Việt Minh lên nắm chính quyền, thực hiện nhiệm vụ phá hoại. Coóc-nên đã thiết lập một sở chỉ huy ở Hà Nội và một chi nhánh ở Hải Phòng.
Để thuyết phục được mọi người di cư vào Nam, trước hết phải làm cho họ tin rằng điều kiện sống ở miền Bắc sẽ nhanh chóng xấu đi và họ sẽ không thể chịu đựng nổi. Len-xơ-đên đã cùng với Gioóc Hen-lơ, giám đốc cơ quan thông tin Mỹ, tiến hành một chiến dịch chiến tranh tâm lý bằng tung tin đồn nhảm. Họ đưa các binh sĩ làm việc ở cơ quan chiến tranh tâm lý (G5) của quân đội quốc gia (miền Nam) cho mặc quần áo dân sự rồi đưa ra miền Bắc tung tin thất thiệt tại các chợ ở vùng thôn quê. Có tin đồn nói rằng Việt Minh đã cho phép một đơn vị quân đội Trung Quốc vào miền Bắc Việt Nam. Đội quân này cư xử không đứng đắn, hãm hiếp phụ nữ và chuyên trộm cắp. Tin truyền từ người này sang người khác đã làm cho số quân Trung Quốc vào Việt Nam tăng lên từ quân số cỡ hai trung đội lên tới hai sư đoàn. Tin này bằng con đường khác đã được báo cáo về Oa-sinh-tơn, làm cho Oa-sinh-tơn phải điện sang kiểm tra lại là có phải hai sư đoàn quân Trung Quốc đã tràn sang Bắc Việt Nam. Len-xơ-đên đã phải trả lời bằng vô tuyến điện là: “Không phải là vậy mà do tôi đã bịa ra. Xin nhận lỗi.”
Len-xơ-đên rất hài lòng với những kết quả này, lại tiếp tục tung ra nhiều tin đồn khác. Ông ta giao cho A-răm-đen (Arumdel) và một người Việt Nam tên là Triệu Dinh làm tờ thông tri giả, thông báo cho bà con ở Bắc Bộ cách thức cư xử khi Việt Minh vào tiếp quản Hà Nội vào đầu tháng 10. Truyền đơn bao gồm cả các mục về tài sản, đổi tiền và cho công nhân nghỉ lễ ba ngày để kỷ niệm sự kiện này. Các chủ cửa hiệu được hướng dẫn kiểm kê toàn bộ hàng hóa để khi chính phủ mới vào tiếp quản sẽ nắm được những thứ cần tịch thu. Chỉ một ngày sau khi tờ truyền đơn được tung ra, số người đăng ký di cư đã tăng lên gấp ba và sau hai ngày thì giá trị đồng tiền của Việt Minh bị giảm mất một nửa. Các nhà chức trách của Việt Minh đã kịch liệt tố cáo âm mưu sử dụng những tờ truyền đơn này. Đối với những người theo Thiên chúa giáo, đặc biệt đối với hai giáo phận Phát Diệm và Bùi Chu, cách Hà Nội 50 dặm, thì tung tin là “Đức mẹ Ma-ri-a đồng trinh di cư vào Nam” để giáo dân đi theo.
Len-xơ-đên giao cho Triệu Dinh nhiệm vụ xuất bản một cuốn niên giám và cho bán rộng rãi trong dân chúng. Y trả tiền rất hậu cho các nhà chiêm tinh học để họ phán rằng sẽ có thảm họa giáng xuống đầu các lãnh tụ của Việt Minh và một thời kỳ phồn vinh dài cho những người tới sống ở miền Nam. Len-xơ-đên còn tiến hành chiến dịch xuyên tạc bằng truyền đơn thúc giục những người kháng chiến đang chuẩn bị tập kết ra miền Bắc mang theo các loại tư trang như giày, quần áo ấm để không chỉ chống chọi với cái rét ở Bắc Bộ mà còn có lợi cho những ai xung phong đi xây dựng đường sắt bên Trung Quốc! Một lời chú giải phía dưới còn thẳng thừng bác bỏ những thông tin cho rằng những người tập kết ra Bắc bằng đường biển không được an toàn vì các thuyền trưởng sẽ giấu họ ở sâu nơi hầm tàu để đối phương không bắn trúng họ và các thuyền trưởng cũng sẽ hết sức chú ý quan sát để tàu ngầm của đối phương không bắn chìm được tầu chở họ!
Cuối tháng 9-1954, biết được nhà in lớn nhất ở miền Bắc có ý định ở lại Hà Nội làm việc cho Việt Minh, Len-xơ-đên đã chỉ thị cho Coóc-nên cử người đi phá hoại nhà máy. Nhưng người của Len-xơ-đên tới muộn, kế hoạch phải hủy bỏ.
Từ mùa hè 1954 đến mùa xuân 1955, gần một triệu người đã di cư vào Nam, gồm hai trăm ngàn người là thân nhân của binh lính, 679 ngàn người Thiên chúa giáo, chiếm 60% trong số một triệu rưởi người theo đạo Thiên chúa.
Trích QĐND ( Sự Kiện và Nhân Chứng, HẢI TRUNG )
ĐDTB, ngày 28/12/04 (89) (45)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét